Thêm hay bớt một Mỹ Lệ cũng chẳng sao
– Lâu không thấy Mỹ Lệ trên sân khấu, chị không còn tha thiết với âm nhạc?
Một nghệ sĩ thực lực lại ít xuất hiện trên sân khấu chỉ có thể đã có mối bận tâm khác. Tôi tạm dừng lại đúng lúc như những ca sĩ khác cùng thế hệ. Tôi xuất hiện chọn lọc vì không có nhu cầu cố níu giữ tên tuổi.
Gần đây, tôi bắt đầu quên lời cũng như khó học bài mới. Có những bài tập đi tập lại vẫn không thuộc lời. Bộ óc có thể ghi nhớ cả nghìn thứ lại không thuộc nổi một bài hát, chỉ có thể là tình yêu dành cho âm nhạc đã giảm sút.
Trong thời đại này, nếu tôi sân si muốn nổi lại thiếu gì cách. Với khả năng đang có, 1-2 giải thưởng, danh hiệu với tôi khó gì? Nhưng căn bản người có thực lực như tôi không cần, không quan tâm.
Một lý do khiến tôi không còn quá thiết tha với âm nhạc là ca sĩ bây giờ đông hơn khán giả. Thêm hay bớt một Mỹ Lệ có lẽ cũng không ảnh hưởng mấy.
Mỹ Lệ hạn chế xuất hiện trên sân khấu, ghế nóng.
– Từ khi nào chị bén duyên kinh doanh?
Trong công ty, ông xã điều hành còn tôi lo quản lý, đầu tư và thu mua, thỉnh thoảng ký tá giấy tờ nọ kia.
Từ nhỏ, tôi đã thừa hưởng năng khiếu nghệ thuật từ bố – nhạc sĩ Hoàng Sông Hương và bộ óc kinh doanh nhạy bén từ người mẹ doanh nhân, dược sĩ. Mẹ tôi thành công trong lĩnh vực nhà hàng – cà phê, nuôi 5 đứa con khôn lớn, các em bây giờ đều là chủ nhà hàng ở quê.
Thời vào Sài Gòn lập nghiệp, tôi ở trọ, chẳng có gì ngoài chiếc xe Max cũ kỹ. Những lúc rảnh, tôi không đi chơi như người ta mà lái xe máy ra những khu đồng không mông quạnh, vừa xem vừa nghĩ: “Chỗ này mấy năm nữa thôi người ta mua hết”.
Cứ thế, tôi đi hát kiếm được bao nhiêu đều không tiêu xài vớ vẩn mà đổ vào mua đất. Thập niên 2000, có ngày tôi hát 8-9 show, có show được trả 100 triệu đồng. Tất cả vị trí tôi mua đều không ngoài dự đoán, phát triển chóng mặt.
Ngoài ra, tôi còn tham gia rất nhiều khóa học về phân tích thị trường và đồ thị chứng khoán để đầu tư. Tôi rất ngại nói về thành tích, chỉ muốn cho thấy sự nghiệp của mình hôm nay không chỉ đến từ âm nhạc.