Ngày 27/2, Bệnh viện Bãi Cháy (Quảng Ninh) cho biết, các bác sĩ bệnh viện này vừa cấp cứu thành công một bệnh nhân cao tuổi bị suy hô hấp, tan máu cấp, thiếu máu nghiêm trọng, nguy kịch do ngộ độc lá lộc mại.
Bệnh nhân là ông N.T. (88 tuổi, trú tại huyện Hải Hà, tỉnh Quảng Ninh) có tiền sử tăng huyết áp. Khi nhập viện cấp cứu, bệnh nhân trong tình trạng vàng da, mệt mỏi, ăn uống kém, nôn nhiều lần, đi ngoài phân lỏng, tiểu buốt rát, nước tiểu màu đỏ nhạt.
Các bác sĩ khai thác thông tin từ gia đình và được biết, để tự chữa bệnh táo bón, ông T. đã hái lá lộc mại trồng tại nhà nấu nước uống.
Qua thăm khám lâm sàng, thực hiện các xét nghiệm chuyên sâu, các bác sĩ chẩn đoán bệnh nhân bị suy hô hấp, tan máu cấp, thiếu máu nghiêm trọng, tổn thương gan, phổi do ngộ độc lá lộc mại. Tiên lượng bệnh của ông T. diễn biến phức tạp, nguy kịch.
Bệnh nhân được điều trị bằng truyền máu, kháng sinh, thải độc, hồi sức tích cực theo phác đồ. Hiện tại, tình trạng sức khỏe của bệnh nhân đã ổn định, các chỉ số hô hấp, men gan, tan máu cải thiện.
Lộc mại là cây dược liệu mọc hoang phổ biến ở một số tỉnh miền bắc và đồng bằng nước ta.
Theo y học cổ truyền, lá lộc mại có vị nhạt, tính bình, tác dụng nhuận tràng (liều nhỏ), tẩy (liều lớn), tiêu độc, sát trùng.
Dân gian truyền nhau kinh nghiệm uống nước lá lộc mại để chữa bệnh táo bón, kiết lỵ… Tuy nhiên việc sử dụng không đúng cách, quá liều lượng có thể dẫn đến ngộ độc.
Bác sĩ Trần Công Cẩn, Khoa hồi sức tích cực và chống độc Bệnh viện Bãi Cháy, cho biết: “Người bị ngộ độc lá lộc mại thường có biểu hiện nhịp tim nhanh, mệt yếu, da xanh, ăn không tiêu, đầy bụng, đau vùng ruột, đi ngoài phân lỏng hoặc táo bón, đi tiểu màu đỏ do một số loại sắc tố trong lá cây gây ra, đi tiểu vặt và buốt… Trường hợp nặng bệnh nhân có thể bị tan máu cấp, thiếu máu nặng, suy gan, suy thận, thậm chí suy đa tạng và tử vong nhanh chóng”.
Bác sĩ Bệnh viện Bãi Cháy khuyến cáo người dân không nên tự ý sử dụng lá lộc mại để làm thuốc chữa bệnh. Khi xuất hiện các triệu chứng ngộ độc cần lập tức đến cơ sở y tế gần nhất để xử trí, tuyệt đối không ở nhà để tự theo dõi hoặc điều trị theo các biện pháp dân gian.